Cũng theo báo cáo, trong tổng số 241 trường PTDTNT cấp huyện, chỉ có 28 trường liên cấp THCS và THPT, do đó nhiều học sinh ở huyện vùng cao, vùng đặc biệt khó khăn sau khi học xong THCS trường nội trú huyện không có điều kiện tiếp tục học lên THPT vì trường tỉnh quá xa nhà. Mặt khác, do thiếu liên cấp THPT nên số học sinh phải trở về quê còn khá cao, khoảng 38,6%. Việc xét tuyển và tổ chức lớp học ở các trường dự bị đại học còn khó khăn; nhiều học sinh tốt nghiệp hệ cử tuyển trở về địa phương chưa được bố trí công tác... Ngoài ra, các chính sách trong đó điển hình là Quyết định 85/2010 quy định mức hỗ trợ cho học sinh, sinh viên người DTTS với mức bằng 40% mức lương tối thiểu (420.000 đồng/tháng), bình quân 14.000 đồng/ngày/học sinh là quá thấp. Còn có sự bất bình đẳng như cùng là đối tượng DTTS nhưng số học sinh thi đỗ vào các trường ĐH, CĐ hệ chính quy lại không được hưởng các chính sách, chế độ ưu đãi như học sinh hệ cử tuyển... Nếu giải quyết được những hạn chế này thì các chính sách hỗ trợ đối với học sinh vùng DTMN mới thực sự phát huy hiệu quả.
Một số đại biểu kiến nghị, cần điều chỉnh tăng mức hỗ trợ cho học sinh các trường PTDTBT và học sinh bán trú từ 40-60% mức lương tối thiểu, điều chỉnh khoảng cách tối thiểu từ nhà đến trường đối với học sinh các cấp, tăng cường nguồn lực đầu tư xây dựng cơ sở vật chất trường lớp, bếp ăn, nhà ở, nước sạch tại các trường có học sinh bán trú; điều chỉnh đối tượng được hưởng chính sách áp dụng cho tất cả học sinh và sinh viên là thành viên dân tộc ít người.